Thơ về hoa oải hương – mang dấu ấn những bài thơ buồn

Hoa oải hương một loài hoa gắn liền với nhiều câu chuyện tình buồn, một loài hoa gắn liền với tình yêu thủy chung son sắc  và một loài hoa oải hương huyền bí. Nhắc đến cái nó người ta thường gợi nhớ đến những bài thơ về hoa oải hương những bài thơ tình phảng phất nỗi buồn y như màu của nó vậy

*** Hoa oải hương mua ở đâu giá rẻ / liền kề thanh hà giá 1.6 tỷ

thơ về hoa oải hương 1

                                                           Tím hồng hoang sắc chiều phai nghiêng nắng

                                                          Em vội vàng trên phố vắng không anh

                                                          Kịp theo chân đuổi theo gió chạy nhanh

                                                          Để vô tình vương cánh hoa vấp ngã

 

                                                          Có phải vì anh và em xa lạ

                                                          Nên nhớ nhung về khép dưới thềm hoa

                                                         Này yêu thương xin gửi chút tình ta

                                                         Hoa sắc tím cho lòng ai nhuộm nhớ

 

                                                          Đâu có loài hoa nào không yêu ánh mặt trời

                                                          Dẫu em là loài hoa màu tím

                                                          Dẫu người đời nhìn em trong âu sầu im lịm

                                                         Vẫn mong mình được tắm ánh bình minh

                                                                                                                                     (st)

Rồi một câu truyện tình có thực được phổ thành bài thơ về hoa oải hương với cái tên “Mùa oải hương năm ấy” 2 người vô tình gặp nhau trên một đồi oải hương thơm ngát. Chàng trai tỏ tình cô gái bằng cách trồng một đồi toàn hoa oải hương bởi cô gái đó rất thích hoa oải hương. Cô đến với nước Pháp vì cây và hoa oải hương và trở về Việt Nam cũng vì loài hoa đó. Cô gái đó chính là một nghệ sĩ, một nghệ sĩ chuyên vẽ tranh về loài hoa tím mang mùi hương không thể nào quên được. Họ đã hẹn hò nhau ở chính cánh đồng đầy hoa oải hương thơm ngát.

thơ về hoa oải hương

 

                                                   Ngày mưa phùn rơi cao nguyên lộng gió

                                                  Chúng ta ghé vào một quán trà nhỏ trên dốc cao

                                                  Anh ta giờ như thế nào có vẫn yêu em nhiều chưa

                                                 Có quan tâm em mỗi ngày giống như anh.

 

                                               Anh đây sẽ không nói đâu

                                              Dù tình yêu anh đã rất lâu rồi

                                              Anh đây sẽ không nói đâu

                                              Vì tình yêu em đã quá tuyệt vời.

 

                                           Anh mang ngàn yêu thương trồng đồi hoa

                                           Đồi hoa oải hương ngập tràn vấn vương

                                           Sợ yêu thương một người không yêu mình

                                           Sợ làm em hoang mang.

 

                                          Mùa Oải Hương năm xưa giờ đây

                                         Đã trôi rất xa khi em về đây

                                         Mùa Oải Hương là anh là anh.

 

                                        Tình của em như những giọt sương

                                        Nhẹ nhàng đọng khép trong mưa trong lành

                                       Anh sẽ choàng ôm em hôn làn môi mềm

                                        Mùa oải hương của em là anh.

 

Anh hỏi cô “Sao em lại thích hoa oải hương đến như vậy?”

Cô   : Em đâu có thích ,em yêu nó đấy chứ

Anh : Vậy tại sao em lại yêu nó

Cô: Vì nó đẹp một cách thật buồn , nhưng lại yên bình và bởi nó mang lại nhiều cảm xúc cho em . Nó là sự chờ đợi vĩnh hằng  nữa a ạ

 

                                          Cánh đồng hoa xa mãi

                                          Trải rộng đến chân trời

                                          Mênh mông hóa chơi vơi

                                         Sắc tím buồn lặng lẽ…

                                         Loài hoa đó mang nét sầu rất nhẹ

                                        Của sự đợi chờ, của nỗi nhớ xa xăm…

                                       Thời gian trôi in từng dấu vĩnh hằng

                                        Hoa vẫn nguyện giữ trọn lòng chung thủy!

                                      Hoa không khóc cho chuyện tình thế kỷ,

                                      Không khóc cho lời thề bên bến sông Seine

                                      Hoa vẫn ở đây ca khúc hát êm đềm

                                       Ru theo gió mơ bóng hình hạnh phúc…

                                      Hoa vẫn tin vào một ngày có thực

                                     Thế gian này tan biến những chia ly

                                     Để hồn yêu chắp cánh những diệu kỳ

                                     Và như thế, hết nỗi niềm dang dở…

                                    Cũng bởi lẽ, đời vốn nhiều duyên nợ

                                    Muôn vạn chuyện tình – một sắc tím mơ phai!

                                    Cánh đồng hoa sao cứ mãi trải dài

                                   Ở xa lắm nơi chân trời chợt lạ

                                   Màu hoa tím chan hòa lên tất cả

                                   Không gian buồn, lãng mạn, hóa mê say…

                                                                                                           (thơ về hoa oải hương st)

 



Bài viết liên quan